Nhà ơi, con muốn về!
Con muốn thấy lại bầu trời, nơi mẹ dang tay níu con diều lộng gió, bàn chân con bé nhỏ giả vờ kêu khóc chạy theo đuôi; Con muốn thấy lại những hồ nước reo vui, nơi ba thả đám cá hồng xanh đỏ. Ba hay đùa: “Cưng chúng nó hơn con!” Muốn mẹ dắt con dạo nẻo đường mòn, nơi mẹ nói chỉ có con là nhất, Nơi trăng sáng ba cười con lật bật, đốt đèn lồng cùng chúng bạn chạy chơi… Về mái nhà nơi con đã ra đời, nơi cái bếp đã nhuốm màu già cỗi Nơi gió mát ba cõng con mỗi tối, nơi góc phòng mẹ lặng lẽ đưa nôi… Về đi thôi hỡi những kiếp con người, đang rong ruổi trên khoảnh đời tất bật Về đi thôi sá chi điều được – mất, nhớ chi nhiều điều ước vọng xa xuôi Về nhà thôi cho tim bớt đơn côi, những vấp ngã đã khiến lòng trống trải Để bụi đường lắp che đời khờ dại, “Nín đi con! Ai bắt nạt đâu mà…!” Về im nghe những đau khổ trôi qua… Về mái nhà – nơi con đã sinh ra. -26/12/2015