top of page

Gửi anh!


Gửi anh - người con trai em không thể nào quên! Em vốn không thích phơi bày tình cảm cá nhân nơi cộng cộng nhất là trên mạng ảo. Em đã nghĩ rất lâu mới dám gõ nên những dòng này, em mong là anh có thể đọc được và đáp lại tấm chân tình mà em dành cho anh. Thật xấu hổ khi phải nói rằng: sau một cuộc gặp gỡ định mệnh ấy, em đã phải lòng anh rồi! Đúng, chỉ một lần duy nhất. Anh có biết không, tại cầu vượt Cộng Hòa lúc 7h tối hôm nay, lúc anh vượt qua mặt em với chiếc lưng trần, mũ bảo hiểm đội nhẹ tênh bay bay và tiếng nẹt ga hoàn hảo em đã hoàn toàn choáng ngợp. Anh ơi, sao anh có thể phong trần và lôi cuốn đến vậy? Em đã bị anh cướp hồn mất rồi. Nhưng, điều đó vẫn chưa đủ làm trái tim bó buộc bởi định kiến và vài lớp thuần phong bị phô bày trần trụi đến từng nhịp đập cho đến khi, mảnh tàn thuốc từ đôi môi hữu tình của anh rơi thẳng vào mắt em, làm cho bờ mi đột nhiên đẫm lệ. Anh hỡi, chính giây phút mờ ảo tựa sương, mơ hồ tựa khói mà phải giữ tay lái ấy, đã làm em thổn thức, rung động sâu sắc. Trái tim em đã tan chảy từng biểu bì văn hóa, để đôi môi em mấp máy những câu từ xã hội thân thuộc và dân dã - dành cho anh đấy, dĩ nhiên rồi! Nhưng than ôi, tình xuân vừa hé, anh đã vội xa, kéo tay ga phóng linh hồn mình về nẻo đen vô tận. Làm sao em biết anh là ai, anh ở đâu để tìm anh và phô vẹn ý tình em đây? Em dành viết lên đây rồi sharing rộng rãi, mong một ngày nào đó anh đọc được và hiểu được những tình thương mến của em dành cho anh, và hiểu rằng em luôn cầu chúc cho anh ở nơi xa ấy luôn mua được mũ tốt và luôn đủ tiền đóng bảo hiểm đều đặn.

Trân trọng, Kí tên TAO - NẠN NHÂN CỦA MÀY


Featured Posts
Check back soon
Once posts are published, you’ll see them here.
Recent Posts
Archive
Search By Tags
Follow Us
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page